Chủ Nhật, 22 tháng 11, 2009

BLACK JACK – Món Quà Cuối Cùng

* Pairing: Black Jack
* Rating: K
* Status: One shot - Complete
* Summary: nhân vật chính là của tác giả Tezuka nhưng nội dung cốt truyện và các nhân vật phụ là của mình.

 https://thuyhungblog.files.wordpress.com/2014/07/2009_01300027.jpg

Chủ Nhật, 1 tháng 11, 2009

Kamen Rider Kiva - Lảm Nhảm Tí

Trong các Kamen rider đã xem, tôi thật sự ấn tượng với Kamen rider Kiva, và chắc chắn đến tận bây giờ thì đây là rider mà tôi yêu thích nhất, dù cho anh có ở trong hình dạng Kiva, hay vẫn chỉ là một Kurenai Wataru bình thường mà thôi.

Tôi biết và xem Kiva một cách rất tình cờ (có lẽ cũng vì nguyên nhân này mà phần nào đó Kiva ảnh hưởng đến tôi hơn). Hôm đó trời mưa tầm tã, cái lạnh của từng cơn gió lướt qua như hòa lẫn vào tâm trạng tôi; lúc ấy, vì một số chuyện không vui mà tôi cảm thấy lòng mình thật chán nản, thất vọng và đầy bi ai. Lên mạng, tôi cố tìm một thứ gì đó để giải tỏa, nhằm vơi đi sự khó chịu này và tôi đã tìm ra Kiva.

Thật sự ấn tượng về cốt truyện của phim, nó có chút gì đó lãng mạn nhưng bí hiểm của cây violon, một chút kinh dị và hành động do Fangire mang lại, sự hài hước bởi chú dơi già Kibat, rồi tình cha con, bạn bè, con người được truyền tải, nhưng điều làm tôi thấy thú vị nhất chính là tính cách của Wataru, anh ấy rất chân thực và gần gũi với mỗi chúng ta. Chả thế mà khi vấp ngã lúc gặp khó khăn, Wataru cũng biết suy sụp, cũng thấy chán nản đến nỗi ít khi tự gượng dậy được dù bản thân là Kamen rider, Wataru không phải mới đầu đã hoàn thiện, anh ấy vẫn phải dựa vào bạn bè, vào người thân, vào những người thật sự yêu quý anh mặc cho anh ấy là ai đi chăng nữa. Và cả Wataru cũng thế, anh ấy cũng không muốn bất cứ ai bị đau khổ, anh sẵn sàng hy sinh mọi thứ của chính mình để bảo vệ những người anh quan tâm (nhìn cảnh Wataru cho Kibat cắn để henshin là có thể thấy được phần nào sự hy sinh của anh). Wataru thật sự là một Kamen rider đầy tính con người; nhẹ nhàng qua từng ep, chúng ta chứng kiến cách mà Wataru dần dần trưởng thành lên, từ từ hoàn thiện mình.

Có nhiều người chê Kiva quá màu mè về form và kĩ xảo nhưng tôi nghĩ thế thì đã sao nào, chúng như phần nào đó làm giảm bớt đi sự tối tăm, u ám của cả serie, riêng tôi rất thích cách Kiva đổi form khi dùng Kibat thổi còi, nó là một sự sáng tạo mới mẻ, thoát ra khỏi những tấm thẻ bài đã khiến tôi nhàm chán ở những serie trước đó. Các form cũng rất đẹp, đa dạng, cảnh chiến đấu đầy đặc sắc và kịch tính, rider kick quá tuyệt vời. Tất cả những lý do trên đã làm cho tôi thêm mến mộ Kiva nói riêng và cả serie này nói chung.

Mãi mãi tôi vẫn yêu thích Wataru, anh là Kamen rider của riêng trái tim tôi…

Nếu được làm Kamen rider, tôi muốn có được sức mạnh vượt thời gian, nhưng chỉ là đi lùi về quá khứ thôi. Cũng dễ hiểu mà, nếu đi được đến tương lai, biết trước tất cả thì ta sẽ ỷ lại mà không phấn đấu, nỗ lực thì sẽ chẳng ra làm sao, với lại như thế chả còn gì là vui và thú vị nữa cả. Nhưng nếu có thể đi lùi thời gian, xem xét và sửa chữa lại tất cả những sai sót và lỗi lầm trong quá khứ, rút thì như thế sẽ tốt hơn, có thể tự giúp bản thân rồi cả mọi người. Không những thế đi lùi quá khứ, tôi có thể gặp lại những người và sự vật tôi yêu thích mà cho dù muốn cũng không thể gặp lại trong hiện tại và tương lai, nếu có chỉ là trong kỉ vật cùng trí nhớ mà thôi. Tóm lại quay đi lùi được về quá khứ sẽ là lựa chọn của tôi.

Thứ Ba, 1 tháng 9, 2009

Pucca Có Thật Sự Dễ Thương?

Pucca là một phương tiện truyền thông nhượng quyền thương mại từ Hàn Quốc của công ty Vooz - Công ty TNHH và hiện nay được phân phối tại Mỹ nhờ Walt Disney.  

Pucca 10 tuổi và có " tình yêu sét đánh " với chàng ninja 12 tuổi - Garu.


Với cốt truyện khá thú vị và hình vẽ đầy màu sắc dễ thương, sinh động, đặc biệt là việc cộng thêm cái mác phân phối của Disney nên có lẽ nhiều người sẽ nghĩ rằng đây lại là một bộ phim hoạt hình hay, đầy tính giáo dục cho trẻ nhỏ nhưng không.... có xem phim thì chúng ta mới thấy hết được mức độ "giáo dục" đầy "hồn nhiên" của phim.

Hầu hết , nội dung mỗi tập phim đều mang nội dung riêng , nhưng kết thúc vẫn là 1 cảnh quen thuộc . Cảnh cô bé Pucca đè Garu xuống mà hôn .

Điều này có phù hợp với một cô bé 10 tuổi?

Ở độ tuổi như thế mà Pucca đã yêu điên cuồng như vậy sao, có thể làm mọi cách để đuổi theo và hôn được người mình thích sao, như thế có phải là dễ thương, đáng yêu, còn đâu là sự thơ ngây, trong sáng của một cô bé mới 10 tuổi đầu? Và lẽ dĩ nhiên là Garu sẽ không thích Pucca lại còn phải sợ và ghét nữa kìa (nhìn vẻ mặt bất hạnh của Garu mà thấy tội), và mặc dù không thích, không muốn nhưng cậu ta vẫn bị Pucca dùng vũ lực đè xuống cưỡng ép... hôn (bên ngoài đời đây là tội quấy rối, cưỡng bức đấy... dạy con nít như vậy ư?). 


Theo mình Pucca không hề dễ thương, đáng yêu một tẹo nào mà chỉ biết rất hay và dễ dàng nóng giận, bạo lực và đầy sỗ sàng mà thôi.

Có thể Pucca là một cô bé rất tốt bụng và hay giúp đỡ người khác nhưng cứ tốt bụng là có quyền bắt ép người khác phải thích mình rồi cưỡng bức người ta à?

Công bằng mà nói, Pucca cũng là một bộ phim hoạt hình mang tính giải trí cao (nhưng càng xem càng chán và tức vì quanh đi quẩn lại chỉ có đuổi và hôn), màu sắc rực rỡ, hình ảnh vui nhộn, dễ thương nhưng thông điệp mà phim mang lại thì...

Có lẽ sẽ không có gì nếu đây không phải là một bộ phim hoạt hình dành cho thiếu nhi có độ tuổi từ 10 trở xuống (người lớn xem thì mình không nói đến, vì họ lớn rồi ^^). Độ tuổi này, các em còn nhỏ chưa biết suy nghĩ sâu xa, dễ dàng bắt trước lại những gì mình đã xem, đơn giản vì cảm nhận của bọn trẻ chỉ là thấy hay và vui là làm theo. Vậy Pucca liệu có phù hợp?

Mới đây, từng có một tờ báo dành cho thiếu niên đã đăng một bài ca ngợi phim Pucca và còn khuyến khích các bạn nữ nên học tập cách yêu đương và đối xử với bạn trai như cô bé... Oh my god! Học gì không học chẳng lẽ học cái kiểu yêu đương vô duyên, cưỡng ép và tự nguyện như Puca ah... Thế thì có nên chăng?

Thử hỏi xem, nếu như... chỉ nếu như thôi, ở ngoài đời có 1 cô bé như Pucca hay các bạn nữ bắt chước hành xử như thế, vậy có ổn không?