Trong các Kamen rider đã xem, tôi thật sự ấn tượng với Kamen
rider Kiva, và chắc chắn đến tận bây giờ thì đây là rider mà tôi yêu thích nhất,
dù cho anh có ở trong hình dạng Kiva, hay vẫn chỉ là một Kurenai Wataru bình
thường mà thôi.
Tôi biết và xem Kiva một cách rất tình cờ (có lẽ cũng vì
nguyên nhân này mà phần nào đó Kiva ảnh hưởng đến tôi hơn). Hôm đó trời mưa tầm
tã, cái lạnh của từng cơn gió lướt qua như hòa lẫn vào tâm trạng tôi; lúc ấy,
vì một số chuyện không vui mà tôi cảm thấy lòng mình thật chán nản, thất vọng
và đầy bi ai. Lên mạng, tôi cố tìm một thứ gì đó để giải tỏa, nhằm vơi đi sự
khó chịu này và tôi đã tìm ra Kiva.
Thật sự ấn tượng về cốt truyện của phim, nó có chút gì đó
lãng mạn nhưng bí hiểm của cây violon, một chút kinh dị và hành động do Fangire
mang lại, sự hài hước bởi chú dơi già Kibat, rồi tình cha con, bạn bè, con người
được truyền tải, nhưng điều làm tôi thấy thú vị nhất chính là tính cách của
Wataru, anh ấy rất chân thực và gần gũi với mỗi chúng ta. Chả thế mà khi vấp
ngã lúc gặp khó khăn, Wataru cũng biết suy sụp, cũng thấy chán nản đến nỗi ít
khi tự gượng dậy được dù bản thân là Kamen rider, Wataru không phải mới đầu đã
hoàn thiện, anh ấy vẫn phải dựa vào bạn bè, vào người thân, vào những người thật
sự yêu quý anh mặc cho anh ấy là ai đi chăng nữa. Và cả Wataru cũng thế, anh ấy
cũng không muốn bất cứ ai bị đau khổ, anh sẵn sàng hy sinh mọi thứ của chính
mình để bảo vệ những người anh quan tâm (nhìn cảnh Wataru cho Kibat cắn để henshin
là có thể thấy được phần nào sự hy sinh của anh). Wataru thật sự là một Kamen
rider đầy tính con người; nhẹ nhàng qua từng ep, chúng ta chứng kiến cách mà
Wataru dần dần trưởng thành lên, từ từ hoàn thiện mình.
Có nhiều người chê Kiva quá màu mè về form và kĩ xảo nhưng
tôi nghĩ thế thì đã sao nào, chúng như phần nào đó làm giảm bớt đi sự tối tăm,
u ám của cả serie, riêng tôi rất thích cách Kiva đổi form khi dùng Kibat thổi
còi, nó là một sự sáng tạo mới mẻ, thoát ra khỏi những tấm thẻ bài đã khiến tôi
nhàm chán ở những serie trước đó. Các form cũng rất đẹp, đa dạng, cảnh chiến đấu
đầy đặc sắc và kịch tính, rider kick quá tuyệt vời. Tất cả những lý do trên đã
làm cho tôi thêm mến mộ Kiva nói riêng và cả serie này nói chung.
Mãi mãi tôi vẫn yêu thích Wataru, anh là Kamen rider của
riêng trái tim tôi…
Nếu được làm Kamen rider, tôi muốn có được sức mạnh vượt
thời gian, nhưng chỉ là đi lùi về quá khứ thôi. Cũng dễ hiểu mà, nếu đi được đến
tương lai, biết trước tất cả thì ta sẽ ỷ lại mà không phấn đấu, nỗ lực thì sẽ
chẳng ra làm sao, với lại như thế chả còn gì là vui và thú vị nữa cả. Nhưng nếu
có thể đi lùi thời gian, xem xét và sửa chữa lại tất cả những sai sót và lỗi lầm
trong quá khứ, rút thì như thế sẽ tốt hơn, có thể tự giúp bản thân rồi cả mọi
người. Không những thế đi lùi quá khứ, tôi có thể gặp lại những người và sự vật
tôi yêu thích mà cho dù muốn cũng không thể gặp lại trong hiện tại và tương
lai, nếu có chỉ là trong kỉ vật cùng trí nhớ mà thôi. Tóm lại quay đi lùi được
về quá khứ sẽ là lựa chọn của tôi.